Myrna Mack: Why I am going to Tian’anmen?
(Jennifer's note: Myrna Mack was one of the 36 western Falun Gong practitioners who went to Tiananmen Square in Beijing to protest against the persecution of Falun Gong on November 20. 2001. This article was written before she left Sydney for the protest. I was staying with her at that time. I later included this article in my memoir Witnessing History: one woman's fight for freedom and Falun Gong. Media report about 36 western Falun Gong practitioners's protest available at: http://en.minghui.org/html/articles/2001/11/22/zip.html#16073)
I do not remember the day I made this decision; all I remember is knowing that I would be there. Within me, I know the benefits derived from practising Falun Dafa, and consequently I cannot understand this senseless persecution. Day by day, I try to follow the teachings, although at times it is hard to change old habits and not fall short of the mark. Practising Truthfulness, Compassion and Forbearance is a challenge for any individual, but one tries and, with practice, one is bound to succeed. We all know that in many ways we are encouraged by society to deviate from these principles. The pursuit of absolute wealth and power are fast becoming the trademarks of this new century. I feel that in the 21st century, with all its scientific and technical advancements, there should be peace on the earth. Sadly, things are getting worse.
Due to the terrorist attack, America is on full alert and there are conflicts in most countries around the world. Worst of all is the situation in China, where thousands upon thousands of Falun Dafa practitioners are imprisoned without trial, and many others are persecuted in one way or another. The reality for female practitioners in forced-labour camps is physical abuse—and, in some instances, rape—while some pregnant practitioners are faced with the horror of forced abortions. Many healthy, vibrant practitioners have been tortured to death. To Western societies, these people are only names and statistics. The human rights abuses that are taking place in China are beyond our understanding. We cannot comprehend how human beings in our day and age can carry out acts so inhuman that they belong in the dark ages.
Falun Gong practitioners are being used as scapegoats in the struggle for power within the Chinese Government. Jiang Zemin has indicated Falun Gong is to be eliminated. Thus
people who want to be good, and to be of value to society by following and practising this cultivation system are persecuted. Upholding the fundamental principles of Truthfulness,
Compassion and Forbearance is not a crime. If Jiang Zemin were to succeed in obliterating Falun Dafa, the universe and the world would indeed be very dark places. Some people say
this has happened before in history, that this is nothing new or strange. Is this a good enough reason for us to be silent or inactive? As people of conscience, should we not raise our voices and tell everyone that these kinds of violations of human rights are no longer acceptable?
Why are children still being born into a world full of violence? My belief is that in some small way we can all contribute our good thoughts to make a difference. Some people have looked briefly through the pages of Zhuan Falun and adopted an uninformed opinion of its contents, without any in-depth understanding. Some have sensationalised what they thought to be controversial. It surprises me that the truth of what lies within the pages of Zhuan Falun—the goodness, compassion and benevolence of Master Li—have not become public knowledge. Falun Dafa is a beautiful experience, and it does make a difference in one’s life. Like everything that is good for us, it is not easy; but neither is it too difficult. Everything hinges on one’s heart and determination. In an effort to awaken the minds of the Chinese population that are being brainwashed by the vicious, poisonous propaganda campaign that was launched in 1999, I have made this decision. As a Falun Dafa practitioner, I feel it is my duty to travel to Beijing and join other Western practitioners in making it known that Falun Dafa is good, that it is practised throughout the world, and that it belongs to everybody.
Vietnamese's translation:
Câu chuyện của một người Tây phương: Tại sao tôi lại đến Thiên An Môn?
Vào ngày 21 tháng 11 năm 2001, hơn 30 người Tây phương tới từ 12 quốc gia đã đến Quảng trường Thiên An Môn tại Bắc Kinh để kháng nghị ôn hoà lại cuộc đàn áp Pháp Luân Công do Đảng Cộng sản Trung Quốc phát động vào ngày 20/7/1999. Sự kiện đầy dũng cảm này đã được đưa tin trên toàn thế giới. Truyền hình và phương tiện truyền thông Tây phương đều đăng tải nhiều bức ảnh của một nhóm người Tây phương đang cầm một biểu ngữ lớn màu vàng với các chữ “Chân-Thiện-Nhẫn” viết bằng cả tiếng Trung và tiếng Anh. Myrna Mack là 1 trong 36 người phương Tây thực hành Pháp Luân Công đã đến Quảng trường Thiên An Môn tại Bắc Kinh để thỉnh nguyện ôn hoà vào thời điểm đó, và bài viết “Tại sao tôi lại đến Thiên An Môn” được viết trước khi cô đến Thiên An Môn.Hình ảnh cuộc thỉnh nguyện ôn hòa của nhóm học viên Tây phương tại Quảng trường Thiên An Môn đã phần nào trở thành một biểu tượng cho lòng quyết tâm, sự can đảm và ôn hoà của các học viên Pháp Luân Đại Pháp khi phải đối mặt với cuộc đàn áp khốc liệt, phi pháp và vô nhân đạo diễn ra từ năm 1999 đến ngày nay. Sau đây là bài viết “Tại sao tôi lại đến Thiên An Môn” của cô Myrna Mack vào năm 2001 được dịch từ bản gốc tiếng Anh từ Jennifer’s Blog.
Tôi không nhớ rõ cái ngày tôi đã ra quyết định này; tất cả những gì tôi nhớ là tôi biết mình sẽ ở đó. Tận sâu trong bản thân mình, tôi biết những lợi ích bắt nguồn từ việc tập luyện Pháp Luân Công nên cuối cùng tôi không sao hiểu được cuộc đàn áp phi nghĩa này. Ngày qua ngày, tôi cố gắng thực hành theo các bài giảng, mặc cho có những lúc thật khó để thay đổi những thói quen cũ và không bị trượt ngã. Thực hành Chân, Thiện, Nhẫn là thử thách với bất kỳ cá nhân nào, nhưng khi một người cố gắng, họ sẽ làm được. Chúng ta đều biết rằng xã hội đang cuốn mình đi chệch khỏi những nguyên lý này theo nhiều cách khác nhau, người ta truy cầu tài phú và quyền lực tuyệt đối trong thế kỷ mới này. Tôi cảm thấy rằng trong thế kỷ 21, với tất cả tiến bộ khoa học và kỹ thuật, trái đất nên có sự bình an, nhưng điều đáng buồn là nhiều thứ đang trở nên tồi tệ hơn.
Do tấn công khủng bố, nước Mỹ đang cảnh giác cao độ và nhiều cuộc xung đột đang diễn ra ở hầu hết các quốc gia trên thế giới. Tồi tệ nhất là tình hình ở Trung Quốc, nơi hàng ngàn học viên Pháp Luân Đại Pháp bị bỏ tù mà không thông qua xét xử, và nhiều người khác bị bức hại theo cách này hay cách khác. Các học viên nữ trong các trại lao động cưỡng bức bị lạm dụng thể chất và thậm chí là bị hãm hiếp, trong khi đó một số học viên đang mang thai phải đối mặt với nỗi kinh hoàng bị cưỡng ép phá thai. Nhiều học viên khỏe mạnh, đầy sức sống đã bị tra tấn đến chết. Đối với xã hội phương Tây, những người này chỉ là những cái tên và các con số thống kê. Những vi phạm nhân quyền đang diễn ra ở Trung Quốc vượt quá sự hiểu biết của chúng ta. Chúng tôi không thể hiểu được làm sao nhân loại trong thời đại ngày nay có thể hành động vô nhân đạo như vậy, điều mà chỉ xảy ra trong những thời kỳ đen tối của lịch sử.
Các học viên Pháp Luân Công đang bị lợi dụng như những chú cừu thế mạng cho cuộc đấu tranh giành quyền lực trong chính phủ Trung Quốc. Giang Trạch Dân đã ra chỉ thị rằng Pháp Luân Công sẽ bị loại bỏ. Vì vậy, những người muốn trở thành người tốt và có giá trị đối với xã hội thông qua việc sống theo nguyên lý “Chân – Thiện – Nhẫn” và thực hành hệ thống tu luyện này đã và đang bị đàn áp. Việc ủng hộ và gìn giữ các giá trị cơ bản Chân, Thiện, Nhẫn không phải là một tội ác. Nếu Giang Trạch Dân – người phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công – thành công trong việc tiêu diệt Pháp Luân Đại Pháp, vũ trụ và thế giới sẽ thực sự là những nơi tối tăm. Một số người cho rằng điều này đã xảy ra trước đây trong lịch sử, rằng điều này không có gì mới hay lạ lẫm cả. Đây có phải là một lý do đủ chính đáng để chúng ta im lặng hoặc không hành động hay không? Là người có lương tâm, phải chăng chúng ta không nên cất tiếng nói của mình và nói với mọi người rằng chúng ta không thể chấp nhận những loại vi phạm nhân quyền này?
Tại sao trẻ em vẫn còn được sinh ra trong một thế giới đầy bạo lực? Tôi tin rằng chúng ta đều có thể đóng góp những suy nghĩ thiện lành của mình theo những cách nhỏ để tạo ra điều khác biệt. Một số người xem lướt vài trang sách Chuyển Pháp Luân và không có cái nhìn đúng về nội dung, vì họ không có sự lĩnh hội sâu sắc. Pháp Luân Đại Pháp là một trải nghiệm tuyệt vời và tạo ra sự khác biệt trong cuộc đời của một người.
Tôi muốn cho mọi người biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, được thực hành trên khắp thế giới và thuộc về tất cả mọi người.
Giống như những điều tốt lành đến với chúng ta, nó không hề dễ dàng nhưng cũng không quá khó khăn. Mọi thứ đều xoay quanh trái tim và quyết tâm của một người. Trong một nỗ lực để thức tỉnh tâm trí người dân Trung Quốc bị tẩy não bởi chiến dịch tuyên truyền xấu xa, độc ác được triển khai trong cuộc đàn áp Pháp Luân Công từ năm 1999, tôi đã đưa ra quyết định này: kháng nghị tại Thiên An Môn. Là người thực hành Pháp Luân Đại Pháp, tôi cảm thấy mình có trách nhiệm đến Bắc Kinh và tham gia cùng các học viên Tây phương khác để cho mọi người biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, được thực hành trên khắp thế giới và thuộc về tất cả mọi người.